Chỉ trong vòng bốn tháng sau khi chiếm lĩnh ngôi vương tại SEA Games 32, thể thao Việt Nam đối diện với một cú sốc lớn tại đấu trường châu lục ASIAD 19.
Chúng ta còn nhớ như in hình ảnh của đội tuyển Việt Nam khi đứng trên bục cao nhất tại SEA Games 32, đánh bại mọi đối thủ trong khu vực và tỏa sáng với 136 tấm HCV, trong đó Thái Lan - đối thủ truyền kiếp, bị bỏ lại phía sau với cách biệt 28 HCV. Tuy nhiên, khi bước vào đấu trường châu Á, bức tranh đã thay đổi hoàn toàn.
Tại ASIAD 19, Việt Nam đã giành được 3 HCV từ bắn súng, cầu mây và karate. Mặc dù đạt được mục tiêu đã đề ra, nhưng vị trí của chúng ta trên bảng tổng sắp đã trượt dài. Thái Lan, với 12 HCV, đã cho thấy sự ổn định của mình, không chỉ vượt trội so với Việt Nam mà còn hơn hẳn Indonesia, quốc gia đứng thứ hai với 7 HCV.
Ngoài ra, các quốc gia khác tại Đông Nam Á như Malaysia và Philippines cũng đã bất ngờ khi họ xuất sắc hơn rất nhiều so với kỳ SEA Games gần đây. Malaysia đã thu về 6 HCV, trong khi Philippines giành được 4 HCV, mặc dù không có sự góp mặt của Hidilyn Diaz, nhà vô địch Olympic cử tạ.
Thậm chí ngay cả Singapore, một quốc gia nhỏ bé, đã ghi dấu ấn mạnh mẽ bằng việc đứng thứ 5 trên bảng tổng sắp tại ASIAD 19, vượt qua cả Việt Nam.
Điều này đặt ra nhiều câu hỏi về chiến lược và phương hướng phát triển của thể thao Việt Nam. Cần một lược đồ mới, một chiến lược đầu tư sáng suốt và mục tiêu rõ ràng để Việt Nam không chỉ đứng đầu khu vực mà còn cạnh tranh sòng phẳng ở đấu trường châu Á và xa hơn nữa là đấu trường thế giới.
Thể thao Việt Nam cần phải xác định lại rõ đâu là mục tiêu ưu tiên để từ đó phân bổ, đầu tư chính xác nguồn lực nhằm vươn lên một trình độ, đẳng cấp và tầm cao mới, thay vì mãi loay hoay với câu chuyện với thành tích 2 năm một lần tại "ao làng".